![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Ngày ấy đã xa rồi, người ấy cũng xa rồi... chỉ còn những buổi chiều kia khi ánh hoàng hôn buông dần men những lối đi... [ATTACH=CONFIG]23563[/ATTACH] Trong cơn mưa bừng lên tia nắng Hạt mưa tròn hạt nắng long lanh Ai chợt đến chợt đi chiều vắng lặng Ta ngậm ngùi tìm nắng trong mưa...! Cứ mỗi lần đọc những vần thơ kia em lại nhớ về anh, người mà có lẽ trong suốt cuộc đời này em sẽ chẳng bao giờ xóa nhòa được những kí ức đẹp đẽ về anh, em nhớ những phút giây mình bên nhau trên bãi biển, anh thường im lặng đi bên em rồi bất chợt hát lên một khúc tình ca nào đó, khiến lúc ấy dù em có đang mê mải với bất cứ trò tinh nghịch nào đi nữa thì vẫn phải dừng lại ôm lấy cánh tay và tựa đầu vào vai anh, lặng lẽ nghe những âm điệu du dương và tình cảm nồng nàn từ giọng hát ấm áp của anh hòa với tiếng sóng và gió. Em nhớ anh hay nắm tay đi em đi dạo trên những con đường thành phố đầy hoa, những công viên đầy nắng ,nhớ những nụ hôn nồng nàn và vòng tay ấm áp mỗi khi sương lạnh về, nhớ những ngày lễ lúc nào anh cũng xuất hiện rất muộn với một bông hồng đỏ thắm trên tay vì anh nói đến với em "Đến với em, dù có là người đến muộn đi nữa thì anh vẫn muốn mình sẽ là người cuối cùng và ở lại cùng em.." [ATTACH=CONFIG]23562[/ATTACH] Vậy mà..! Một ngày kia anh bỏ em ở lại để đi đến một phương trời xa xăm không một lời tù biệt. Em đã đau khổ rất nhiều và luôn không tin vào điều ấy, thời gian trôi đi em vẫn luôn cho rằng đó không phải là sự thật và một ngày kia anh sẽ trở về bên em...Nỗi nhớ trong em cũng đã phai mờ dần theo năm tháng. Thời gian trôi đi, không biết đã bao ngày qua, niềm hy vọng một ngày kia anh sẽ trở về không còn nữa, nỗi nhớ trong em cũng đã phai mờ dần theo năm tháng, kỉ niệm ngày xưa giờ chỉ còn là kí ức. Để rồi bất chợt một chiều kia có người bạn đi xa trở về gọi cho em và nói: Một người đi xa đã trở về! Câu nói vô tình của người bạn ấy đã một lần nữa khơi lên trong em một niềm hy vọng mới, hy vọng một ngày anh lại trở về như là tia nắng thắp lên ánh sáng niềm tin và sưởi ấm trái tim băng giá trong em... Nhưng cơn mưa chiều nay, từng giọt tí tách lạnh băng rớt trên đôi vai em hao gầy lại nhắc em trở về với thực tại. Rằng: anh chẳng bao giờ còn có thể trở về bên em được nữa.chúng ta đang ở hai thế giới không thuộc về nhau... Ngày ấy đã xa rồi,người ấy cũng xa rồi.. chỉ còn những buổi chiều kia khi ánh hoàng hôn buông dần men những lối đi,con tim một người cũng dần đang héo khô vì nhớ thương một người yêu dấu đã rời xa đến một phương trời xa lạ,để người ở lại còn mãi đi tìm .. hạt nắng trong mưa! |
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:36 PM |