huda
18-09-2012, 11:42 AM
cà phê một mình http://www.bikervietnam.com/bfrm/images/smilies/smile.gif (http://www.bikervietnam.com/bfrm/images/smilies/smile.gif)Ly cà phê giăng vào mắt ta một màu nâu buồn, giăng vào mắt đêm một màu thăm thẳm cô đơn; giăng vào tháng năm những ngọt đắng mênh mang - cho một sáng sáng vô tình trở gió.
Giai điệu "CÀ PHÊ MỘT MÌNH" khẽ nói với Ta về câu CHUYỆN TÌNH BUỒN CỦA HAI KẺ ĐI NGƯỢC CHIỀU MÙA YÊU…
Sáng – Sài Gòn vô tình rơi rơi những giọt mưa , cơn mưa nhẹ rắc nhưng đủ đánh thức những ưu tư, những vẫn vơ . Ta lại nghiễm nhiên vơi thói quen thường nhật – một mình nơi góc café quen. Nghe bài hát quen thuộc và thả lòng về cảm nhận của “ cafe 1 mình”.
http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/cafe.jpg?w=300&h=225 (http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/cafe.jpg?w=300&h=225)
. Café một mình với điệu buồn man mác đưa ta về với khung trời kỷ niệm xưa.. giai điệu khắc khoải của "Cà phê một mình" do Tôn Thất Sơn thể hiện vang lên, thấy lòng hoang hoải, da diết điều gì đó mung lung... nhẹ nhàng như một ký ức, gợi lên tâm sự luyến tiếc từ một cuộc tình mong manh:
Sáng nay café một mình,
Sài Gòn chợt mưa chợt mưa
Nhớ em bao nhiêu cho vừa,
Em ơi, em ơi...!
Sáng nay nghe mưa quanh mình,
trời chợt lạnh như mùa đông
Những cơn mưa rơi ơ thờ,
rớt trên cuộc tình mong manh
http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874099.Jpeg (http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874099.Jpeg)
Có ai ngồi một mình lặng yên để ngắm ly café trước mặt, để đối thoại với lòng, để cảm xúc bay theo câu hát và để nhớ nhung về một bóng dáng ..mới hiểu hết “café một mình" đắng lắm ở trên môi. Ta nhấp ngụm café dể cuốn trôi đi “nỗi nhớ “ để quen quen và thẫn thờ với từng hoài niệm như phiến đá sầu giăng mắc bụi mưa ngâu .những dự cảm cứ làm ta chùng chình một ký ức. Có phải vì ta quá nhạy cảm hay vì giữa ta và người là một khoảng không gian ? Có những lằn ranh vô hình, có những bàn tay níu kéo …kéo trái tim người lại , có những dòng sông cứ trôi hoài không cho ta một lời giải đáp ..để rồi chợt thảng thốt..
Em đã đi một ngày mưa buồn,
cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
Em đã đi để lại nơi này,
đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm
Như cánh chim lạc về phương nào,
theo bước chân một ngày mưa bay
Em đã đi để lại nơi này,
cơn gió đông còn buồn mênh mông
Ta nghe cơn gió đông thổi qua lòng, nghe tê tái lạnh nơi Sài Gòn vừa trở lạnh. Ta hiểu rằng quy luật của cuộc đời là Hợp và Tan –nhớ câu thơ Xuân Quỳnh đến nao lòng
Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQlFkIw_vnIUK3m2iQW-g7mGkxNHC3aE_rXzoe_eZdVq5LQv_1O (http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQlFkIw_vnIUK3m2iQW-g7mGkxNHC3aE_rXzoe_eZdVq5LQv_1O)
không ai nói trước điều gì xảy ra, không ai “ nắm chặt tay “ suốt cuộc đời và cái hiện tại ta không thể nào định nghĩa cho hết, là gì ? tình bạn, tình yêu …hay cái gì đó mà ta không thể gọi tên, không thể dùng câu chữ để giải nghĩa và ta cứ lặng câm cho những ngập ngừng đan xen, cho những khoảng cách hóa giải .Khi “dõi mắt xa xăm “hiểu lắm “cánh chim lạc về phương nào “ . Có phải ký ức luôn sống dậy ? có phải rêu vẫn phủ xanh để rồi một chiều ta trượt ngã vào nhau .Có một ngày để lại nhũng vòng xoáy cuộc sống cuộn ta chìm vào nỗi nhớ trong niềm thảng thốt MẤT NGƯỜI.
http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874100.Jpeg (http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874100.Jpeg)
Bài hát trầm buồn , từng ca từ rơi rơi trên phím đàn như một lời tâm sự, sự câm lặng trong “đôi mắt buồn xa xăm “ sự giá băng khi “ cơn gió đông .. mênh mang “ . rồi như cánh chim vô định, sẽ bay tìm cho mình một vùng trời cao hơn , xanh hơn, bình yên hơn …và ta sẽ chỉ có thể dõi mắt theo tít mù cánh chim đang sãi cánh …
Giọt café lại đắng chát trên đầu lưỡi và ta cố tìm chút ngọt ngào ẩn dấu sau cái màu đen đặc quánh, Ngoài kia trời cuối chớm đông hắt hiu. Nỗi nhớ dường như dịu êm trốn vào góc tim để rồi bật ra thổn thức…
Sáng nay ngồi khóc một mình,
từng giọt sầu rơi lặng lẽ
Biết em ra đi thật rồi...
Ơ ... hờ
Từ đâu mưa rơi trên mắt, mưa đọng trên khóe mi , mưa long lanh như những viên pha lê óng ánh sắc màu . Trong suốt và vỡ vụng, để rồi lặng lẽ nơi này đan vào lòng những buốt giá riêng mang . Saigon không có mùa dông mà ta lại thấy lạnh , không có mùa thu mà ta lại chao … Ta sẽ khóa nó, bỏ nỗi buồn vào một căn phòng bí, ta sẽ mở lòng để trái tim thôi đừng thổn thức, để nỗi buồn hôm nay không vướng bước chân người và sẽ mãi là vùng kỷ niệm êm đềm bình yên luôn sống …
Ta mĩm nụ cười để nơi thật xa người cảm thấy mình hạnh phúc, và ta muốn lắm hẹn người một cái hẹn...nơi đó ngày xưa đó có một người http://www.bikervietnam.com/bfrm/images/smilies/smile.gif (http://www.bikervietnam.com/bfrm/images/smilies/smile.gif)Điệu nhạc chùng xuống đưa không gian trả lại với thời gian bàng bạc..ca từ “ ơ …hờ…” ngân lên , kéo dài như không thể dứt …như nỗi mênh mang …của tình yêu – “Tình yêu mật ngọt trên môi- tình yêu- mât đắng trong đời “ . Xin hãy rong chơi qua những mê lộ cuộc đời , xin hãy chìm vào những vòng tròn tình ái ..cho dẫu ngày mai ta mất nhau, cho dẫu nỗi đau sẽ hóa đá ,cho dẫu những ngọt ngào rồi sẽ phôi pha , và cho dẫu “biết em ra đi thật rồi “ Ta vẫn tìn ..sẽ có ngày người quay lại…để “ con đường xưa mang tên bàn chân “ và để ta được cùng nắm tay người trong hương sữa nồng nàn.
http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874101.Jpeg (http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874101.Jpeg)
Kỷ niệm tràn lên, oà vỡ luênh loang nơi quán nhỏ, rồi tan dần đi theo từng "từng giọt cà phê ngọt đắng" đầu môi, trả tôi về với hiện thực của một buổi sáng "mây thấp trên đầu", "biết ta xa nhau thật rồi" - một thực tại chẳng thể đổi thay.
http://t3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRpEjEWmMxY8UEBZ88aBMJa-vShAS-9dS_JdmaLPIgeUqUYfyPA (http://t3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRpEjEWmMxY8UEBZ88aBMJa-vShAS-9dS_JdmaLPIgeUqUYfyPA)
Nhớ thương vẫn còn vẹn nguyên. Nhớ thương quắt quay đôi khi làm lòng đau đến bật khóc - khóc một mình trong góc khuất cuộc tình,
Có phải bài hát đó là một định mệnh để không thể lý giải hết câu hỏi VÌ SAO .Ta đã bật review trên chiếc laptop này để nghe và cảm nhận. Ta đã hiểu vì sao người thích bài hát . Bài hát với những bộn bề, những trở trăn, với cảm xúc nhớ thương và cả niêm đau khi xa cách… Cho dẫu biết còn đó một lằn ranh, còn đó một bức tường sừng sững …Ta vẫn tự hỏi lòng ..còn đó một TÌNH YÊU…
Tiếng hát của Tôn Thất Sơn da diết và rót vào tim, lời nhạc như những chiếc lá cuối thu sót lại đang nhẹ nhàng ..xa vắng ….chất giọng tự sự mang sự nhớ nhung và hoài niệm trả về cho ta một thoáng CHỜ-MONG
Năm tháng thật gần -năm tháng thật xa
Đời chìm nổi trong Nợ-Duyên vạn kiếp
Một thoáng trôi qua...một thoáng nào nối tiếp,
Một thoáng trong hồn rồi đọng mãi...mênh mông!
http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/1269964888_1268463558_cafe2.jpg?w=300&h=225 (http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/1269964888_1268463558_cafe2.jpg?w=300&h=225)
(thơ Vân Tâm )
http://mp3.topso1.com/flash/mp3/E6UBAFF.swf
nguồn: sưu tầm
Giai điệu "CÀ PHÊ MỘT MÌNH" khẽ nói với Ta về câu CHUYỆN TÌNH BUỒN CỦA HAI KẺ ĐI NGƯỢC CHIỀU MÙA YÊU…
Sáng – Sài Gòn vô tình rơi rơi những giọt mưa , cơn mưa nhẹ rắc nhưng đủ đánh thức những ưu tư, những vẫn vơ . Ta lại nghiễm nhiên vơi thói quen thường nhật – một mình nơi góc café quen. Nghe bài hát quen thuộc và thả lòng về cảm nhận của “ cafe 1 mình”.
http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/cafe.jpg?w=300&h=225 (http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/cafe.jpg?w=300&h=225)
. Café một mình với điệu buồn man mác đưa ta về với khung trời kỷ niệm xưa.. giai điệu khắc khoải của "Cà phê một mình" do Tôn Thất Sơn thể hiện vang lên, thấy lòng hoang hoải, da diết điều gì đó mung lung... nhẹ nhàng như một ký ức, gợi lên tâm sự luyến tiếc từ một cuộc tình mong manh:
Sáng nay café một mình,
Sài Gòn chợt mưa chợt mưa
Nhớ em bao nhiêu cho vừa,
Em ơi, em ơi...!
Sáng nay nghe mưa quanh mình,
trời chợt lạnh như mùa đông
Những cơn mưa rơi ơ thờ,
rớt trên cuộc tình mong manh
http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874099.Jpeg (http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874099.Jpeg)
Có ai ngồi một mình lặng yên để ngắm ly café trước mặt, để đối thoại với lòng, để cảm xúc bay theo câu hát và để nhớ nhung về một bóng dáng ..mới hiểu hết “café một mình" đắng lắm ở trên môi. Ta nhấp ngụm café dể cuốn trôi đi “nỗi nhớ “ để quen quen và thẫn thờ với từng hoài niệm như phiến đá sầu giăng mắc bụi mưa ngâu .những dự cảm cứ làm ta chùng chình một ký ức. Có phải vì ta quá nhạy cảm hay vì giữa ta và người là một khoảng không gian ? Có những lằn ranh vô hình, có những bàn tay níu kéo …kéo trái tim người lại , có những dòng sông cứ trôi hoài không cho ta một lời giải đáp ..để rồi chợt thảng thốt..
Em đã đi một ngày mưa buồn,
cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
Em đã đi để lại nơi này,
đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm
Như cánh chim lạc về phương nào,
theo bước chân một ngày mưa bay
Em đã đi để lại nơi này,
cơn gió đông còn buồn mênh mông
Ta nghe cơn gió đông thổi qua lòng, nghe tê tái lạnh nơi Sài Gòn vừa trở lạnh. Ta hiểu rằng quy luật của cuộc đời là Hợp và Tan –nhớ câu thơ Xuân Quỳnh đến nao lòng
Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQlFkIw_vnIUK3m2iQW-g7mGkxNHC3aE_rXzoe_eZdVq5LQv_1O (http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQlFkIw_vnIUK3m2iQW-g7mGkxNHC3aE_rXzoe_eZdVq5LQv_1O)
không ai nói trước điều gì xảy ra, không ai “ nắm chặt tay “ suốt cuộc đời và cái hiện tại ta không thể nào định nghĩa cho hết, là gì ? tình bạn, tình yêu …hay cái gì đó mà ta không thể gọi tên, không thể dùng câu chữ để giải nghĩa và ta cứ lặng câm cho những ngập ngừng đan xen, cho những khoảng cách hóa giải .Khi “dõi mắt xa xăm “hiểu lắm “cánh chim lạc về phương nào “ . Có phải ký ức luôn sống dậy ? có phải rêu vẫn phủ xanh để rồi một chiều ta trượt ngã vào nhau .Có một ngày để lại nhũng vòng xoáy cuộc sống cuộn ta chìm vào nỗi nhớ trong niềm thảng thốt MẤT NGƯỜI.
http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874100.Jpeg (http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874100.Jpeg)
Bài hát trầm buồn , từng ca từ rơi rơi trên phím đàn như một lời tâm sự, sự câm lặng trong “đôi mắt buồn xa xăm “ sự giá băng khi “ cơn gió đông .. mênh mang “ . rồi như cánh chim vô định, sẽ bay tìm cho mình một vùng trời cao hơn , xanh hơn, bình yên hơn …và ta sẽ chỉ có thể dõi mắt theo tít mù cánh chim đang sãi cánh …
Giọt café lại đắng chát trên đầu lưỡi và ta cố tìm chút ngọt ngào ẩn dấu sau cái màu đen đặc quánh, Ngoài kia trời cuối chớm đông hắt hiu. Nỗi nhớ dường như dịu êm trốn vào góc tim để rồi bật ra thổn thức…
Sáng nay ngồi khóc một mình,
từng giọt sầu rơi lặng lẽ
Biết em ra đi thật rồi...
Ơ ... hờ
Từ đâu mưa rơi trên mắt, mưa đọng trên khóe mi , mưa long lanh như những viên pha lê óng ánh sắc màu . Trong suốt và vỡ vụng, để rồi lặng lẽ nơi này đan vào lòng những buốt giá riêng mang . Saigon không có mùa dông mà ta lại thấy lạnh , không có mùa thu mà ta lại chao … Ta sẽ khóa nó, bỏ nỗi buồn vào một căn phòng bí, ta sẽ mở lòng để trái tim thôi đừng thổn thức, để nỗi buồn hôm nay không vướng bước chân người và sẽ mãi là vùng kỷ niệm êm đềm bình yên luôn sống …
Ta mĩm nụ cười để nơi thật xa người cảm thấy mình hạnh phúc, và ta muốn lắm hẹn người một cái hẹn...nơi đó ngày xưa đó có một người http://www.bikervietnam.com/bfrm/images/smilies/smile.gif (http://www.bikervietnam.com/bfrm/images/smilies/smile.gif)Điệu nhạc chùng xuống đưa không gian trả lại với thời gian bàng bạc..ca từ “ ơ …hờ…” ngân lên , kéo dài như không thể dứt …như nỗi mênh mang …của tình yêu – “Tình yêu mật ngọt trên môi- tình yêu- mât đắng trong đời “ . Xin hãy rong chơi qua những mê lộ cuộc đời , xin hãy chìm vào những vòng tròn tình ái ..cho dẫu ngày mai ta mất nhau, cho dẫu nỗi đau sẽ hóa đá ,cho dẫu những ngọt ngào rồi sẽ phôi pha , và cho dẫu “biết em ra đi thật rồi “ Ta vẫn tìn ..sẽ có ngày người quay lại…để “ con đường xưa mang tên bàn chân “ và để ta được cùng nắm tay người trong hương sữa nồng nàn.
http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874101.Jpeg (http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/21/874101.Jpeg)
Kỷ niệm tràn lên, oà vỡ luênh loang nơi quán nhỏ, rồi tan dần đi theo từng "từng giọt cà phê ngọt đắng" đầu môi, trả tôi về với hiện thực của một buổi sáng "mây thấp trên đầu", "biết ta xa nhau thật rồi" - một thực tại chẳng thể đổi thay.
http://t3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRpEjEWmMxY8UEBZ88aBMJa-vShAS-9dS_JdmaLPIgeUqUYfyPA (http://t3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRpEjEWmMxY8UEBZ88aBMJa-vShAS-9dS_JdmaLPIgeUqUYfyPA)
Nhớ thương vẫn còn vẹn nguyên. Nhớ thương quắt quay đôi khi làm lòng đau đến bật khóc - khóc một mình trong góc khuất cuộc tình,
Có phải bài hát đó là một định mệnh để không thể lý giải hết câu hỏi VÌ SAO .Ta đã bật review trên chiếc laptop này để nghe và cảm nhận. Ta đã hiểu vì sao người thích bài hát . Bài hát với những bộn bề, những trở trăn, với cảm xúc nhớ thương và cả niêm đau khi xa cách… Cho dẫu biết còn đó một lằn ranh, còn đó một bức tường sừng sững …Ta vẫn tự hỏi lòng ..còn đó một TÌNH YÊU…
Tiếng hát của Tôn Thất Sơn da diết và rót vào tim, lời nhạc như những chiếc lá cuối thu sót lại đang nhẹ nhàng ..xa vắng ….chất giọng tự sự mang sự nhớ nhung và hoài niệm trả về cho ta một thoáng CHỜ-MONG
Năm tháng thật gần -năm tháng thật xa
Đời chìm nổi trong Nợ-Duyên vạn kiếp
Một thoáng trôi qua...một thoáng nào nối tiếp,
Một thoáng trong hồn rồi đọng mãi...mênh mông!
http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/1269964888_1268463558_cafe2.jpg?w=300&h=225 (http://storiescafe.files.wordpress.com/2011/03/1269964888_1268463558_cafe2.jpg?w=300&h=225)
(thơ Vân Tâm )
http://mp3.topso1.com/flash/mp3/E6UBAFF.swf
nguồn: sưu tầm