phamfood
18-09-2012, 10:30 AM
Thức để làm gì...? Khi con người đã chìm vào giấc ngủ say sưa.
Đêm vắng lặng thật! Một tiếng ho hen, tiếng nói của một ai đó cũng không. Mọi cảnh vật chìm trong màng đêm cô tịch. Tôi miên man thao thao bất tuyệt với những tràng suy nghĩ không đâu vào đâu.
http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ4c8n92gJ80F7iPL1i4cAfNrHdh_0Av wNoXLIJxg1LT3x9aI1B (http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ4c8n92gJ80F7iPL1i4cAfNrHdh_0Av wNoXLIJxg1LT3x9aI1B)
Cố chợp mắt vài giờ để rồi đón nhận những tia nắng yếu ớt đầu tiên của bình minh đến. Một ngày mới! Nhưng vẫn không tài nào ngủ lại được khi con ngươi cứ ráo hoảnh thế này.Trong đêm hoang lạnh, nỗi cô đơn, buồn tẻ thêm chồng chất.
Cuối tuần, chẳng biết đi đâu ...Mà biết đi đâu.....Đường dài hun hút ....ta với ta và buổi chiều .... quen thuộc đến phát chán ....quán cafe quen thuộc... chỗ ngồi quen thuộc, bản nhạc quen thuộc .... quen thuộc đến vô cảm ... chẳng còn gì để suy tư ....giọt cafe vẫn thế , đen đặc , ngọt đắng ... tình yêu của ta cũng thế .... đắng ngắt như những ly cafe ít đường ....
http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ35RltoEPDgN46xmybDZBjysnZOT4h2 lyAEFKkWSpuANOQ49w6 (http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ35RltoEPDgN46xmybDZBjysnZOT4h2 lyAEFKkWSpuANOQ49w6)
Đã lâu rồi mình có yêu ai đâu , mà cũng đã lâu rồi đâu có ai yêu mình....cũng lạ lùng khi mình không thể hay không muốn yêu một ai nữa.... những lần vấp ngã , những vết thương tình ái đã để lại trong lòng mình những nỗi ám ảnh khôn nguôi , mình sợ.... và mình không dám yêu.... Đôi khi đang đi trên đường và bất chợt bắt gặp 1 ánh mắt quen thuộc.... hai con người đi lướt qua nhau , xa lạ và dửng dưng như chưa từng quen biết....lạnh lùng như người dưng ......và kỷ niệm .....kỷ niệm lại ùa về , và quá khứ....bất chợt như đang đi giữa mùa hạ bắt gặp đợt gió lạnh , và mưa bất ngờ đổ về ...... yêu nhau tự nhiên như là chuyện cổ tích ..... và xa nhau như là định mệnh .... NG ấy đã mang đến cho mình những buổi chiều thật bình yên , ban cho mình những cảm xúc thật nhẹ nhàng , ..... ta đã yêu nhau như thế NG có nhớ .....tình yêu của anh và em lớn dần theo năm tháng, đẹp và huyền ảo , lung linh như những bản nhạc....hình ảnh của năm tháng ấy có khi nào phai mờ trong anh ...
nhanh thật , .... 1 ngày trôi đi sao chậm chạp và nặng nề đến thế ..... nhưng tháng năm .....tháng năm sao đi nhanh thế .... mình đã không còn yêu nhau đã bao lâu rồi ?nhìn về dĩ vãng sao thấy thời gian trôi đi nhanh thế , lặng lẽ nó nghiền nát tất cả ...... làm sao quay ngược được bánh xe của thời gian ?đêm về khi chỉ còn một mình với căn phòng vắng tôi lại nhớ tới NG.không biết NG đã ngủ chưa? Tôi sợ sự cô độc và trống trải, cuộc sống tĩnh lặng quá nên lòng người cũng khó yên. cứ nhắm mắt lại tôi lại thấy lo sợ, có cái gì đó không rõ nét, mơ hồ, phía cuối con đường có ai đợi mình? không ai cả, người xưa đã xa ta, tất cả rồi cũng xa ta , ký ức, kỷ niệm còn đọng lại gì? mơ ước thật buồn , nhiều khi thấy mình sống thật vô nghĩa, ko hy vọng ,mà hy vọng làm gì, sống ở trên đời đừng nên quá hy vọng vào 1 điều gì để rồi lại thất vọng, ta đâu còn đam mê nữa, ngày tháng vẫn lặng lẽ đi qua , và ta thì đang dấu nỗi buồn đằng sau những nụ cười vụn vỡ. sao thấy nhớ ngày xưa, phố lá còn xanh, những kỷ niệm vẫn còn xanh...Muốn nhớ, muốn quên, mà quên sao được những ngày xưa yêu dấu dẫu cuộc đời còn lắm lo toan, chỉ tiếc rằng khi xưa chúng ta ko biết gìn giữ để rùi xa nhau, phải chăng đó là định mệnh của hai ta.
http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRtO_KWPhFSuXibuP-ZROiznPYrNSu3w1eD0UUWwIQhMLWt6sYVyg (http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRtO_KWPhFSuXibuP-ZROiznPYrNSu3w1eD0UUWwIQhMLWt6sYVyg)
đêm khuy vắng lặng cảnh hững hờ
ngó lên trời cao trăng chẳng sáng
sao thương nhớ ai ánh sao mờ?
cô đơn gió thổi giữa đêm vắng
dường như mang nỗi sầu miên man
cảnh sầu vương vấn sưốt đêm thâu
nhớ ai cảnh sầu trong đêm vắng
hay tại lòng ta vương nỗi sầu?
Đêm vắng lặng thật! Một tiếng ho hen, tiếng nói của một ai đó cũng không. Mọi cảnh vật chìm trong màng đêm cô tịch. Tôi miên man thao thao bất tuyệt với những tràng suy nghĩ không đâu vào đâu.
http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ4c8n92gJ80F7iPL1i4cAfNrHdh_0Av wNoXLIJxg1LT3x9aI1B (http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ4c8n92gJ80F7iPL1i4cAfNrHdh_0Av wNoXLIJxg1LT3x9aI1B)
Cố chợp mắt vài giờ để rồi đón nhận những tia nắng yếu ớt đầu tiên của bình minh đến. Một ngày mới! Nhưng vẫn không tài nào ngủ lại được khi con ngươi cứ ráo hoảnh thế này.Trong đêm hoang lạnh, nỗi cô đơn, buồn tẻ thêm chồng chất.
Cuối tuần, chẳng biết đi đâu ...Mà biết đi đâu.....Đường dài hun hút ....ta với ta và buổi chiều .... quen thuộc đến phát chán ....quán cafe quen thuộc... chỗ ngồi quen thuộc, bản nhạc quen thuộc .... quen thuộc đến vô cảm ... chẳng còn gì để suy tư ....giọt cafe vẫn thế , đen đặc , ngọt đắng ... tình yêu của ta cũng thế .... đắng ngắt như những ly cafe ít đường ....
http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ35RltoEPDgN46xmybDZBjysnZOT4h2 lyAEFKkWSpuANOQ49w6 (http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ35RltoEPDgN46xmybDZBjysnZOT4h2 lyAEFKkWSpuANOQ49w6)
Đã lâu rồi mình có yêu ai đâu , mà cũng đã lâu rồi đâu có ai yêu mình....cũng lạ lùng khi mình không thể hay không muốn yêu một ai nữa.... những lần vấp ngã , những vết thương tình ái đã để lại trong lòng mình những nỗi ám ảnh khôn nguôi , mình sợ.... và mình không dám yêu.... Đôi khi đang đi trên đường và bất chợt bắt gặp 1 ánh mắt quen thuộc.... hai con người đi lướt qua nhau , xa lạ và dửng dưng như chưa từng quen biết....lạnh lùng như người dưng ......và kỷ niệm .....kỷ niệm lại ùa về , và quá khứ....bất chợt như đang đi giữa mùa hạ bắt gặp đợt gió lạnh , và mưa bất ngờ đổ về ...... yêu nhau tự nhiên như là chuyện cổ tích ..... và xa nhau như là định mệnh .... NG ấy đã mang đến cho mình những buổi chiều thật bình yên , ban cho mình những cảm xúc thật nhẹ nhàng , ..... ta đã yêu nhau như thế NG có nhớ .....tình yêu của anh và em lớn dần theo năm tháng, đẹp và huyền ảo , lung linh như những bản nhạc....hình ảnh của năm tháng ấy có khi nào phai mờ trong anh ...
nhanh thật , .... 1 ngày trôi đi sao chậm chạp và nặng nề đến thế ..... nhưng tháng năm .....tháng năm sao đi nhanh thế .... mình đã không còn yêu nhau đã bao lâu rồi ?nhìn về dĩ vãng sao thấy thời gian trôi đi nhanh thế , lặng lẽ nó nghiền nát tất cả ...... làm sao quay ngược được bánh xe của thời gian ?đêm về khi chỉ còn một mình với căn phòng vắng tôi lại nhớ tới NG.không biết NG đã ngủ chưa? Tôi sợ sự cô độc và trống trải, cuộc sống tĩnh lặng quá nên lòng người cũng khó yên. cứ nhắm mắt lại tôi lại thấy lo sợ, có cái gì đó không rõ nét, mơ hồ, phía cuối con đường có ai đợi mình? không ai cả, người xưa đã xa ta, tất cả rồi cũng xa ta , ký ức, kỷ niệm còn đọng lại gì? mơ ước thật buồn , nhiều khi thấy mình sống thật vô nghĩa, ko hy vọng ,mà hy vọng làm gì, sống ở trên đời đừng nên quá hy vọng vào 1 điều gì để rồi lại thất vọng, ta đâu còn đam mê nữa, ngày tháng vẫn lặng lẽ đi qua , và ta thì đang dấu nỗi buồn đằng sau những nụ cười vụn vỡ. sao thấy nhớ ngày xưa, phố lá còn xanh, những kỷ niệm vẫn còn xanh...Muốn nhớ, muốn quên, mà quên sao được những ngày xưa yêu dấu dẫu cuộc đời còn lắm lo toan, chỉ tiếc rằng khi xưa chúng ta ko biết gìn giữ để rùi xa nhau, phải chăng đó là định mệnh của hai ta.
http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRtO_KWPhFSuXibuP-ZROiznPYrNSu3w1eD0UUWwIQhMLWt6sYVyg (http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRtO_KWPhFSuXibuP-ZROiznPYrNSu3w1eD0UUWwIQhMLWt6sYVyg)
đêm khuy vắng lặng cảnh hững hờ
ngó lên trời cao trăng chẳng sáng
sao thương nhớ ai ánh sao mờ?
cô đơn gió thổi giữa đêm vắng
dường như mang nỗi sầu miên man
cảnh sầu vương vấn sưốt đêm thâu
nhớ ai cảnh sầu trong đêm vắng
hay tại lòng ta vương nỗi sầu?