lobimex
18-09-2012, 10:01 AM
Hãy thành công anh nhé! Để em không hối hận khi không kéo anh về bên em...
7217
Tình yêu đến nhanh và đi quá nhanh...
Anh một người cứng cỏi, anh có thể cố gắng hết sức vì những mục tiêu đã đặt ra, những việc mình cần phải làm. Nhưng cũng đầy yếu đuổi trước gia đình, anh có thể khóc một cách dễ dàng khi nhắc đến mẹ (người phụ nữ quan trọng nhất trong lòng anh đã xa anh mãi mãi), anh có thể bỏ tất cả mọi việc để có thể chạy xe về quê thăm bố mỗi khi nhớ đến ông.
Em, một cô gái ngây thơ, yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, từ một lời mà anh gọi em “cô bé ạ”. Em yêu anh, mặc cho sự ngăn cản của bố mẹ, mặc cho bạn bè có nói gì về anh. Em vẫn yêu, yêu chân thành, yêu từ một trái tim trần đầy nhựa sống, tràn đầy sự tin tưởng ở anh.
Sinh ra trong một gia đình gia giáo, em đã lên án những người con gái khi chưa là vợ chồng mà đã dâng hiến cái quý giá nhất của mình cho người yêu. Nhưng giờ em mới hiểu, khi yêu rồi tất cả đều trở nên trong sáng và đẹp đẽ. Sau những tháng ngày bên nhau, chăm lo, quan tâm cho nhau từng miếng ăn giấc ngủ. Anh và em đã ăn trái cấm, ngọt ngào, êm dịu nhưng cũng thật đau đớn. Sau lần đó mình đã nguyện bên nhau, yêu nhau trọn đời, anh sẽ lấy em làm vợ và em một đứa con gái mới biết yêu luôn tin tưởng vào điều đó.
Nhưng cuộc sống không như em đã nghĩ, nó không cho em máy mắn nhiều đến như thế. Tình yêu đến nhanh và đi quá nhanh. Mình chia tay, chia tay mà chính em, chính em là người trong cuộc cũng không thể biết được lí do vì sao. Em đã vật vã, em đã van nài anh nghĩ lại. Anh còn nhớ không, tin nhắn của anh làm cho em như quay cuồng như không tin vào mắt mình nữa, “Em à. Anh xin lỗi, hãy quên anh đi. Anh hết yêu em rồi, tình cảm anh dành cho em giờ chỉ là tình anh_em. Hãy coi anh như anh trai của em, có chuyện gì mình sẽ tâm sự cùng nhau em nhé”. Nó như nhát dao đâm sâu vào trái tim em, càng đọc càng sâu hơn và em có cảm giác ngạt thở.
Tất cả đã hết, đã sụt đổ. Sau tình yêu, chúng ta có thể là bạn được sao anh? Nhất là khi chúng ta đã “vượt rào” để ăn trái cấm, em không tin, không tin anh đã hết yêu em sau tất cả những gì đã trao cho nhau…
Mình xa nhau lâu quá rồi phải không anh, anh đừng xa em một lần nào nữa anh nhé. Thế là chúng ta lại yêu, yêu như những ngày đầu. lại giận hờn, trách móc, yêu thương, hình ảnh anh lại lấp đầy trong tâm chí em.
7218
Em rất muốn anh được hạnh phúc vì em sẽ sống để được nhìn anh hạnh phúc...
Rồi anh lại ra đi, đi lại không một lí do. Em thật sự đã quen với điều đó. Có lẽ em không thể níu giữ được anh, hay anh còn sợ một điều gì đó?… Anh đã chọn, chọn chị đó, chị bằng tuổi anh, đã theo đuổi anh hàng trục năm trời, và nếu đến với chị ấy anh sẽ có được mọi thứ, tiền tài, danh vọng, và sự yêu thương chị dành cho anh. Vì hạnh phúc của anh em sẽ không níu kéo, thật tàn nhẫn khi cướp đi hạnh phúc của người khác phải không anh. Em không đủ can đảm để kéo anh về bên em. Dù cho tình yêu em dành cho anh vẫn chưa vơi đi phần nào.
Nhưng sao hôm nay anh quay lại. Lại những giải thích, lại những lời yêu thương, và em lại tin anh, lại sà vào lòng anh. Mình lại trao cho nhau những nỗi nhớ trong cái ôm siết chặt và vòng tay không rời. Những tưởng anh đã thật sự suy nghĩ lại và quay về bên em. Vậy mà, “Anh vừa đi làm về. Thôi anh ngủ đây. Kiss u. G9. Và. Chúc mừng sinh nhật em chúc em sinh nhật vui vẻ. Cảm ơn bố mẹ đã sinh ra em để anh có được…” thật sự em phải làm sao khi những tin nhắn đó không dành cho em? Anh nói cho anh thời gian, thời gian để làm gì? Tình yêu là xuất phát từ con tim, thời gian để nghe con tim lên tiếng sao anh? Ngay cả khi anh đã nói hết những lời đường mật với em mà anh vẫn cần thời gian để anh quyết định, quyết định nên chọn ai, khi em là hạnh phúc của anh, và khi anh là hạnh phúc của chị đó? Và trong khi anh chưa dứt khoát, thì tại sao anh lại tìm đến em? Tại sao anh lại vô tâm mà không nghĩ đến em vậy anh? Anh muốn hai người phụ nữ ở bên anh, một người anh yêu và một người yêu anh. Em cũng có nhu cầu được yêu thương, em cũng cần được hạnh phúc, em cũng cần có anh như chị đó cần anh vậy. Vậy thì anh nói đi, em phải làm sao? Khi em phải đứng giữa hai người, khi em mặc cảm là người thứ ba xen vào cuộc tình của anh.
Nhưng em đã thật nhẫn tâm, em đã khóc trong vòng tay anh và nói “con đường anh chọn có em được không? Anh có thể quay về bên em được không?” Em đã giành giật anh từ chị ấy. Nhưng không... Giá như lúc đó anh quyết định đến bên em. Giá như lúc đó anh đừng nói “hãy cho anh thời gian” để anh giải quyết mọi việc, để anh biết anh nên phải làm thế nào. Thì em sẽ không đau khổ, sẽ không nhận ra một sự thật đau buồn thực sự anh đã vì sự nghiệp, tiền tài, địa vị mà xa em. Em yêu anh, nhưng không tin anh được nữa rồi! Con đường em chọn phải chăng đã sai, và em phải trả một cái giá quá đắt, nhưng dù sao em sẽ không hối hận khi đã yêu anh. Và em rất muốn anh được hạnh phúc vì em sẽ sống để được nhìn anh hạnh phúc.
Hãy thành công trên con đường mà anh đi, anh nhé! Đừng thất bại vì khi đó em sẽ hiểu và em sẽ hận em vì em đã sai khi không giữ anh lại bên mình.
7217
Tình yêu đến nhanh và đi quá nhanh...
Anh một người cứng cỏi, anh có thể cố gắng hết sức vì những mục tiêu đã đặt ra, những việc mình cần phải làm. Nhưng cũng đầy yếu đuổi trước gia đình, anh có thể khóc một cách dễ dàng khi nhắc đến mẹ (người phụ nữ quan trọng nhất trong lòng anh đã xa anh mãi mãi), anh có thể bỏ tất cả mọi việc để có thể chạy xe về quê thăm bố mỗi khi nhớ đến ông.
Em, một cô gái ngây thơ, yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, từ một lời mà anh gọi em “cô bé ạ”. Em yêu anh, mặc cho sự ngăn cản của bố mẹ, mặc cho bạn bè có nói gì về anh. Em vẫn yêu, yêu chân thành, yêu từ một trái tim trần đầy nhựa sống, tràn đầy sự tin tưởng ở anh.
Sinh ra trong một gia đình gia giáo, em đã lên án những người con gái khi chưa là vợ chồng mà đã dâng hiến cái quý giá nhất của mình cho người yêu. Nhưng giờ em mới hiểu, khi yêu rồi tất cả đều trở nên trong sáng và đẹp đẽ. Sau những tháng ngày bên nhau, chăm lo, quan tâm cho nhau từng miếng ăn giấc ngủ. Anh và em đã ăn trái cấm, ngọt ngào, êm dịu nhưng cũng thật đau đớn. Sau lần đó mình đã nguyện bên nhau, yêu nhau trọn đời, anh sẽ lấy em làm vợ và em một đứa con gái mới biết yêu luôn tin tưởng vào điều đó.
Nhưng cuộc sống không như em đã nghĩ, nó không cho em máy mắn nhiều đến như thế. Tình yêu đến nhanh và đi quá nhanh. Mình chia tay, chia tay mà chính em, chính em là người trong cuộc cũng không thể biết được lí do vì sao. Em đã vật vã, em đã van nài anh nghĩ lại. Anh còn nhớ không, tin nhắn của anh làm cho em như quay cuồng như không tin vào mắt mình nữa, “Em à. Anh xin lỗi, hãy quên anh đi. Anh hết yêu em rồi, tình cảm anh dành cho em giờ chỉ là tình anh_em. Hãy coi anh như anh trai của em, có chuyện gì mình sẽ tâm sự cùng nhau em nhé”. Nó như nhát dao đâm sâu vào trái tim em, càng đọc càng sâu hơn và em có cảm giác ngạt thở.
Tất cả đã hết, đã sụt đổ. Sau tình yêu, chúng ta có thể là bạn được sao anh? Nhất là khi chúng ta đã “vượt rào” để ăn trái cấm, em không tin, không tin anh đã hết yêu em sau tất cả những gì đã trao cho nhau…
Mình xa nhau lâu quá rồi phải không anh, anh đừng xa em một lần nào nữa anh nhé. Thế là chúng ta lại yêu, yêu như những ngày đầu. lại giận hờn, trách móc, yêu thương, hình ảnh anh lại lấp đầy trong tâm chí em.
7218
Em rất muốn anh được hạnh phúc vì em sẽ sống để được nhìn anh hạnh phúc...
Rồi anh lại ra đi, đi lại không một lí do. Em thật sự đã quen với điều đó. Có lẽ em không thể níu giữ được anh, hay anh còn sợ một điều gì đó?… Anh đã chọn, chọn chị đó, chị bằng tuổi anh, đã theo đuổi anh hàng trục năm trời, và nếu đến với chị ấy anh sẽ có được mọi thứ, tiền tài, danh vọng, và sự yêu thương chị dành cho anh. Vì hạnh phúc của anh em sẽ không níu kéo, thật tàn nhẫn khi cướp đi hạnh phúc của người khác phải không anh. Em không đủ can đảm để kéo anh về bên em. Dù cho tình yêu em dành cho anh vẫn chưa vơi đi phần nào.
Nhưng sao hôm nay anh quay lại. Lại những giải thích, lại những lời yêu thương, và em lại tin anh, lại sà vào lòng anh. Mình lại trao cho nhau những nỗi nhớ trong cái ôm siết chặt và vòng tay không rời. Những tưởng anh đã thật sự suy nghĩ lại và quay về bên em. Vậy mà, “Anh vừa đi làm về. Thôi anh ngủ đây. Kiss u. G9. Và. Chúc mừng sinh nhật em chúc em sinh nhật vui vẻ. Cảm ơn bố mẹ đã sinh ra em để anh có được…” thật sự em phải làm sao khi những tin nhắn đó không dành cho em? Anh nói cho anh thời gian, thời gian để làm gì? Tình yêu là xuất phát từ con tim, thời gian để nghe con tim lên tiếng sao anh? Ngay cả khi anh đã nói hết những lời đường mật với em mà anh vẫn cần thời gian để anh quyết định, quyết định nên chọn ai, khi em là hạnh phúc của anh, và khi anh là hạnh phúc của chị đó? Và trong khi anh chưa dứt khoát, thì tại sao anh lại tìm đến em? Tại sao anh lại vô tâm mà không nghĩ đến em vậy anh? Anh muốn hai người phụ nữ ở bên anh, một người anh yêu và một người yêu anh. Em cũng có nhu cầu được yêu thương, em cũng cần được hạnh phúc, em cũng cần có anh như chị đó cần anh vậy. Vậy thì anh nói đi, em phải làm sao? Khi em phải đứng giữa hai người, khi em mặc cảm là người thứ ba xen vào cuộc tình của anh.
Nhưng em đã thật nhẫn tâm, em đã khóc trong vòng tay anh và nói “con đường anh chọn có em được không? Anh có thể quay về bên em được không?” Em đã giành giật anh từ chị ấy. Nhưng không... Giá như lúc đó anh quyết định đến bên em. Giá như lúc đó anh đừng nói “hãy cho anh thời gian” để anh giải quyết mọi việc, để anh biết anh nên phải làm thế nào. Thì em sẽ không đau khổ, sẽ không nhận ra một sự thật đau buồn thực sự anh đã vì sự nghiệp, tiền tài, địa vị mà xa em. Em yêu anh, nhưng không tin anh được nữa rồi! Con đường em chọn phải chăng đã sai, và em phải trả một cái giá quá đắt, nhưng dù sao em sẽ không hối hận khi đã yêu anh. Và em rất muốn anh được hạnh phúc vì em sẽ sống để được nhìn anh hạnh phúc.
Hãy thành công trên con đường mà anh đi, anh nhé! Đừng thất bại vì khi đó em sẽ hiểu và em sẽ hận em vì em đã sai khi không giữ anh lại bên mình.