PDA

View Full Version : chuyển nhà thành hưng hà nội Theo HĐXX, Thuận kết hôn


yenthanhhoang79
01-09-2017, 08:01 PM
chuyển nhà thành hưng hà nội (http://chuyennhathanhhunghanoi.com/) Theo HĐXX, Thuận kết hôn với chị Võ Thị Liên (SN 1985) có với nhau 2 người con là cháu C.Đ.N (SN 2008) và cháu C.M.D (SN 2014). Sau khi cháu D chào đời, Thuận nghi ngờ chị Liên ngoại tình và cho rằng cháu D không phải là con ruột mình nên giữa Thuận và chị Liên thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Thuận nhiều lần đề nghị ly hôn nhưng chị Liên không chấp nhận. Cũng từ năm 2014, Thuận có biểu hiện về thần kinh và đã 4 lần đến khám tại Bệnh viện tâm thần tỉnh Đắk Lắk (http://www.24h.com.vn/dak-lak-c46e4338.html). Ban đầu, Thuận được chẩn đoán bị "rối loạn lo âu", đến lần khám thứ 4 vào ngày 24-12-2015 Thuận được theo dõi "tâm thần phân liệt", cho thuốc về uống và điều trị ngoại trú.

Chiều 4-2-2016, nghĩ lại chuyện mâu thuẫn vợ chồng trước đó nên Thuận nảy sinh ý định giết chết chị Liên để đi lấy vợ khác. Thuận xuống bếp lấy một con dao rựa đến chỗ chị Liên đang ngồi dùng sống dao đánh nhiều nhát vào người rồi lấy sợi dây dù siết cổ chị Liên cho đến khi thấy nạn nhân nằm bất động. Sau khi sát hại vợ, Thuận bế cháu D ra cổng ngồi khóc rồi gọi điện thoại cho công an xã Ea Tar để đầu thú.

Tại kết luận giám định pháp y tâm thần số 67 ngày 31-8-2016 của Trung tâm Pháp y tâm thần khu vực Tây Nguyên kết luận: Bị can Cao Minh Thuận trước, trong, sau khi gây án và hiện tại bị bệnh: Rối loạn phân liệt cảm xúc, hạn chế khả năng nhận thức và điều khiển hành vi. chuyển nhà thành hưng hà nội (http://chuyennhathanhhunghanoi.com/)

yenthanhhoang79
01-09-2017, 08:24 PM
chuyển nhà thành hưng hà nội
(http://chuyennhathanhhunghanoi.com/)Tôi ra toà ly hôn người chồng đầu tiên khi mới 25 tuổi vì không thể chịu nổi cách sống vô trách nhiệm của anh. Lấy nhau 3 năm, con đã gần 2 tuổi nhưng tôi chưa hề biết đến một đồng lương nào của chồng đưa về nhà. Không chỉ có vậy, những lần con ốm đau, chỉ một mẹ một con tôi đánh vật với nhau, còn anh nếu có ở nhà thì “bình chân như vại” nằm xem ti vi, chơi điện tử hoặc ngủ.

Dù có chồng, nhưng những đêm anh ở nhà chỉ thi thoảng, anh như người ở trọ trong căn nhà của chính mình bởi anh “bận” vì công việc đột xuất ở công ty, “bận” ăn nhậu với bạn bè khuya quá nên “ngại” về nhà vì sợ làm mất giấc ngủ của vợ con, “bận” chơi điện tử thâu đêm tại các quán Internet…

Đã rất nhiều lần tôi cả mềm mỏng, cả căng thẳng nói chuyện với chồng về trách nhiệm của anh đối với vợ con, nhưng mười lần như cả mười, anh chỉ bảo “tính anh vậy, anh chỉ ham chơi chứ chẳng trai gái bồ bịch gì”.

Đâu phải chỉ là chuyện trai gái bồ bịch, tôi cần một người chồng có trách nhiệm, con tôi cần được cha chăm sóc, dạy dỗ nhưng anh cứ như người dưng, thỉnh thoảng ghé qua cuộc sống của mẹ con tôi…

Ly hôn được hơn 2 năm thì tôi quen một người đàn ông mới. Vì “cái bóng” của chồng cũ khá lớn nên tôi rất thận trọng với mối quan hệ mới.

Anh cũng đã có một đời vợ, chưa có con, ly hôn vì chị vợ đi làm ăn ở nước ngoài rồi ở lại luôn bên đó không về.

Thấy anh chỉn chu trong việc nhà, yêu tôi và thương cu Bi, con tôi nên tôi cũng dần dần xuôi lòng, đồng ý về làm vợ anh sau gần một năm đi lại, tìm hiểu.

Cưới được 6 tháng, khi tôi có bầu thì cũng là lúc anh bắt đầu thể hiện “quyền làm chồng” khiến tôi cảm thấy ngột ngạt, mệt mỏi vô cùng.

Đầu tiên anh bắt tôi nghỉ làm ở công ty may, nơi tôi đã làm việc hơn 10 năm nay để ở nhà lo việc nội trợ và chuẩn bị sinh con. Anh bảo tiền nong trang trải cuộc sống anh sẽ lo nhưng anh lại yêu cầu tôi đưa hết số tiền tôi dành dụm được từ bao lâu nay để anh quản lý. Thấy tôi không đồng ý nghỉ việc, nhất là khi nghe tôi nói số tiền đó tôi để dành lúc ốm đau, hoạn nạn thì anh cau mặt lại, bảo tôi vợ chồng không tin tưởng nhau, muốn để vốn riêng để lo cho con trai của tôi…

Không chỉ có vậy, anh thay đổi hẳn thái độ với cu Bi khi trước đây anh luôn chăm sóc, đưa đón cháu đi học mỗi khi tôi bận việc. Giờ anh nói thẳng là con tôi thì tôi lo, anh còn phải dành thời gian làm việc để kiếm tiền chuẩn bị cho cuộc sống của con anh.

Tôi có mua cho cu Bi bộ quần áo hay món đồ chơi mới, anh cũng cằn nhằn, tỏ ý khó chịu, bảo nó lớn lên từng ngày, mua sắm ít thôi kẻo mặc không hết lại phí phạm. Đến cả đồ ăn hay sữa của con, anh cũng nói tôi cho con ăn ít thôi, ăn nhiều béo phì, lắm bệnh chữa lại tốn tiền!

Thật sự tôi không thể hiểu nổi sự thay đổi đến quay ngoắt của anh như thế. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều vì thái độ và cách hành xử ấy của anh với mẹ con tôi. Nếu anh cứ như thế này, liệu tôi có thể tiếp tục cuộc sống với anh? Khi tôi sinh con ra, con anh, con tôi, anh phân biệt đối xử như thế, cu Bi đã thiệt thòi sẽ càng tổn thương gấp bội.

Và sau rất nhiều những đớn đau, dằn vặt, tôi lại quyết định “dời bến” với “lần đò” thứ hai này.chuyển nhà thành hưng hà nội
(http://chuyennhathanhhunghanoi.com/)