PDA

View Full Version : chuyển nhà thành hưng Là một người đã bị gầy nhiều năm


yenthanhhoang79
29-08-2017, 04:10 PM
chuyển nhà thành hưng (http://chuyennhathanhhunghanoi.com/) Là một người đã bị gầy nhiều năm, Đoàn Hữu Trọng, quê ở Khởi Nghĩa, Tiên Lãng, Hải Phòng, hiện đang học năm cuối đại học đã trở thành một chàng trai có thân hình cân đối, chắc khỏe, tự tin về ngoại hình của mình sau nhiều lần nỗ lực tăng cân.

Đoàn Hữu Trọng chia sẻ: Trước đây, vì gầy nên Trọng luôn cảm thấy mặc cảm, tự ti về ngoại hình, hơn nữa lại hay bị ốm vặt, ảnh hưởng rất nhiều đến việc học tập. Thời đầu lên Hà Nội đi bằng xe bus rất hay bị chóng mặt buồn nôn, hay nghỉ học vì suốt ngày bị ốm vặt, thời tiết thay đổi là lại ốm, người lúc nào cũng mệt mỏi lơ tơ mơ, mình còn nghĩ chẳng biết có theo học được không. Các môn thể thao Trọng thường được điểm thấp hoặc phải thi lại, thực sự là rất xấu hổ, vì có lần đến lượt mình thi môn bóng rổ, ném bóng trượt cả lớp cười ồ lên, bảo mình nhẹ thế mà không nhảy được đến rổ, lúc đó thấy ấm ức vô cùng.

Mẹ rất thương mình nên tìm mua đủ các thứ thuốc bổ, thuốc nam, thuốc bắc gửi cho mình uống, dù đắng thế nào mình vẫn cố uống nhưng vẫn không ăn thua. Mình là con trai duy nhất trong nhà, lại là em út nên các anh chị em trong gia đình cũng rất thương, hễ nghe ai mách ăn gì bổ béo, uống cái gì có thể tăng cân là anh chị đều mua về cho mình dùng, nhưng vẫn không thể tăng cân được. Mình cũng kiên trì luyện tập, ăn uống cũng khá tốt, thậm chí là ăn khỏe, rất ít khi bỏ bữa nhưng không hiểu sao người lúc nào cũng như thiếu ăn.

Mình cũng đã áp dụng một số cách tăng cân mọi người chia sẻ trên mạng xã hội, trên các diễn đàn nhưng đều không có kết quả. Quả thật việc tăng cân không hề dễ dàng chút nào, nhiều lúc soi gương nhìn mình trong gương thấy chán đời vô cùng, nhìn chả có sức sống gì cả, da dẻ thì xanh xao. Là một thằng con trai vừa gầy, vừa yếu nên Trọng rất ngại bắt chuyện với bạn gái, trong các buổi sinh nhật, liên hoan rất ít khi mình chủ động nói chuyện với các bạn nữ.

Sau nhiều lần nỗ lực tăng cân nhưng đều thất bại, mình đã thực sự nhụt trí không muốn cố gắng nữa. Cuối tuần về quê, mẹ nhìn thấy mình cởi trần chép miệng, lắc đầu than vãn “Con gầy thế này, mấy tháng nữa ra trường đi làm liệu có nổi không?”. Đó cũng là điều mà tôi lo lắng, vì nhìn mình hom hem thế này cũng chả tự tin đi phỏng vấn cơ.

Lần này, chị gái tôi mua choTảo Mặt Trời bảo phải uống luôn, vì công ty chị có một chị gầy tong teo cũng uống đủ các loại thuốc bổ, thuốc tăng cân, sữa tăng cân nhưng không ăn thua, vậy mà uống cái này giờ tăng cân, có da có thịt mà người lại khỏe mạnh, không bị sụt cân. Về nhà xem kỹ thành phần và công dụng thì mới biết, Tảo Mặt Trời là một loại dinh dưỡng tự nhiên giúp bổ sung dinh dưỡng, đặc biệt là lượng đạm tự nhiên, dạng thực vật rất cao nên giúp mình tăng cân chắc khỏe, bền vững.

Không giống như các loại thuốc nam, thuốc bắc Tảo Mặt Trời dễ uống, mình hẹn đồng hồ cứ sau các bữa ăn chính uống. Hết tháng đầu tiên cân nặng cũng vẫn chưa tăng, nói thật khi đó mình cũng không hy vọng gì, nghĩ có lẽ lại giống như các loại thuốc mình đã uống, nhưng có điều là buổi sáng ngủ dậy mình thấy người không bị mệt mỏi, uể oải nữa.

Sau đó được nhân viên tư vấn gọi điện hỏi han về việc uống Tảo Mặt Trời và chế độ ăn uống, họ khuyên mình nên kiên trì dùng đủ liệu trình 3 tháng như nhà sản xuất đưa ra. Mình đã kiên trì uống đến hết tháng thứ 2 thì thấy có kết quả, mình đăng được 2kg, ăn uống cũng thấy ngon miệng hơn, quần áo thấy chật dần.

Đến hết tháng thứ 3 mình tăng được 6,5kg, đi đâu ai cũng khen tôi béo lên nhìn khác hẳn, đẹp trai, phong độ, quần áo chật hết. Mình không thể ngờ được lại tăng đến hơn 6kg trong vòng 3 tháng, mọi thứ giống như một niềm vinh quang, cảm giác vui sướng như lúc có giấy báo đỗ đại học ấy. Đi đâu ai cũng trầm trồ khen ngợi, thay vì những lời than vãn trước kia khi mình còn gầy.

Giờ đây mình rất tự tin gặp gỡ, nói chuyện với bạn bè, tích cực tham gia các hoạt động ngoại khóa của trường, mẹ mình cũng không còn phải lo anh con trai gầy không đủ sức đi làm. Đây đúng là một bước ngoặt quan trọng giúp mình tự tin đi xin việc trong thời gian tới.

Mình cảm thấy thật may mắn vì khi mình tuyệt vọng nhất, chán nản nhất và muốn bỏ cuộc thì Tảo Mặt Trời đã giúp mình lấy lại niềm tin, thay đổi cuộc sống, đền đáp sự cố gắng của mình và giúp mình tăng được cân. Mình đã là một chàng trai tràn đầy sức sống, khỏe mạnh, lạc quan, yêu đời và không ngại bất cứ khó khăn nào.chyển nhà thành hưng (http://chuyennhathanhhunghanoi.com/)

yenthanhhoang79
30-08-2017, 07:22 AM
Taxi tải thành hưng (http://dichvuchuyennhatrongoi.org.vn/chuyen-nha-thanh-hung/Chuyen-nha-Thanh-Hung-Taxi-tai-Thanh-Hung.html) Tôi viết những dòng này mong được giải toả trong lòng, bản thân thấy mệt mỏi quá. Không biết có phải vì giờ là tháng cô hồn không mà sao những chuyện không hay đột ngột xảy ra với gia đình khiến tôi đuối sức. Tôi có một cậu em trai chỉ thích ăn chơi lêu lổng, không tu chí làm ăn, dù gia đình đã dùng đủ mọi biện pháp mềm có rắn có mà nó vẫn không hề thay đổi, lúc nào cũng chỉ biết ăn chơi, ba hoa phét lác, làm khổ tôi và gia đình. Nhiều lúc tôi chỉ muốn cùng bố mẹ đi đâu đó thật xa, không còn phải nghĩ tới nó, không còn bị nó hành. Tôi mệt mỏi sống một cuộc sống nhiều thị phi, tất cả cũng vì nó gây ra, đau xót thấy cảnh cha mẹ già mà mãi không được yên thân. Tôi nói điều này chắc nhiều người sẽ phản đối nhưng thấy không phải cứ có con là hạnh phúc. Con cái nuôi lớn tử tế, học được điều hay không sao, con lớn lên học toàn thứ xấu rồi mang về nhà thì có con để làm gì.

http://dichvuchuyennhatrongoi.org.vn/chuyen-nha-thanh-hung/Chuyen-nha-Thanh-Hung-Taxi-tai-Thanh-Hung.html

Các bạn sẽ nói do sự giáo dục của gia đình, nhưng có những trường hợp thực sự là "cha mẹ sinh con trời sinh tính". Có gia đình cha mẹ lô đề cơ bạc nhưng đứa con lại ngoan ngoãn, chịu khó học hành, thoát cảnh đời giống cha mẹ. Có nhà thì tử tế nhưng con cái lại toàn bị tiêm nhiễm thói hư tật xấu, làm kiểu gì cũng không chừa. Thực sự tôi rất mệt mỏi và đau khổ. Có người bảo con hư hỏng thì bỏ nó đi, mặc kệ cho ra ngoài xã hội muốn sống sao thì sống. Nhưng họ đâu có hiểu những đứa hư hỏng nó làm gì biết nghĩ hay có lòng tự trọng. Đuổi nó không đi, nhốt nó ở ngoài thì được vài bữa nó lại tìm cách vào nhà. Gọi công an họ giải quyết cho vài lần rồi đâu lại vào đấy. Nó có phạm pháp đâu, chỉ là không chịu làm ăn gì, cứ lêu lổng vậy thôi cho qua ngày. Em tôi đói mò về nhà ăn, hết tiền xin, xin không được thì làm tạm bợ đâu đó kiếm dăm ba đồng, rồi lại về nhà nằm lì ăn vạ. Người ta bảo đấy là cái nợ đời, là nghiệp từ kiếp trước phải chấp nhận. Liệu có phải vậy không? Người ta có thời gian lo làm lo ăn, phấn đấu cho sự nghiệp, còn mình vừa làm vừa sống trong lo âu, muộn phiền, chẳng biết bao giờ mới kết thúc chuỗi ngày dài mệt mỏi. Tôi thấy mình đuối sức, tuyệt vọng, chán nản vô cùng.